Aller au contenu

posecafe

Toutes mes réponses sur les forums

15 sujets de 31 à 45 (sur un total de 460)
  • Auteur
    Messages
  • en réponse à : une découverte Vietnamienne : LE DIEN CHAN #69081

    En tous cas les outils sont de très bonne qualité.
    J’ai acheté les miens il y a une dizaine d’année dans une boutique de materiels médicaux de HCMV. Je pensais que c’etaient des outils de massage améliorés, sans plus (comparés au models en bois ou en plastique) et je les utlise surtout pour la plante des pieds. Ce n’est que récement que j’ai eu l’idée de chercher des infos sur internet en tapant les mots inscrits le manche des instruments.

    en réponse à : [Recette] BANH BAO : brioche vapeur au porc #68940

    Très important le papier sulfurisé.
    Tous les week end, Madame ramène 2 banh bao du marché, 1 pour moi et 1 pour junior.
    A chaque fois je me fais *@+ avec ce +*@ de papier qui me gache un peu de ce plaisir lors de la dégustation..
    Autant les services d’hygiène sont paranoiaques sur les laboratoires de cuisine, autant ils ne connaissent pas l’origine du petit bout de papier (à photocopies ?) soudé sous le précieux pain farci.
    En ce moment, j’attend que Madame rentre du marché avec devinez quoi ?

    en réponse à : je cherche les accords de"noi vong tay lon #66926

    @harlock 54871 wrote:

    bonjour a tous et a toutes , je suis a la recherche des accords pour la chanson « noi vong tay lon » La transcription de la musique n’etant pas mon fort je sollicite votre aide, j’ai deja les paroles et quelques accords je sais qu’elle commence en mi nineur. merci

    Salut j’ai un scan PDF que tu (les autres aussi) peux télécharger à cette adresse.
    Ca devrait faire ton affaire
    MEGAUPLOAD – The leading online storage and file delivery service

    en réponse à : video musique traditionnelle #66219

    Il s’agit de « Diễm xưa » de Trịnh Công Sơn.
    Pour plus de détails :
    « Diễm xưa », Trịnh Công Sơn. Traduit par Léon Remacle.

    « Mon rêve, ce serait de faire un duo avec Mick Jagger. « 
    Un interview de Little sur « Discordance – Musique & Culture

    en réponse à : Construction bungalows? #64631

    Bonjour brunoQN76,
    Tu trouvera peut être ton bonheur sur ce site :
    bambooliving.com/vietfactory

    en réponse à : Identité nationale et cuisine #64629

    Ne faites pas dire au journaliste ce qu’il n’a pas écrit.
    Si j’en crois l’introduction, il est question des nouveaux riches et de leurs progénitures qui mangent du populaire étranger dans des restaurants « de luxe »et qui croient ainsi se démarquer du reste de la population.
    La critique ne vise pas qui ceux veulent gouter autres choses, la cuisine vietnamienne étant le résultat de diverses influences et n’ayant aucune raison d’être figée.
    Elle vise ceux qui croient que manger un steack-frites-salade est le top du snobisme au même titre que rouler en 4×4 au milieu des 2 roues.

    en réponse à : qi gong vietnammien #63197

    @chantalngoc 50789 wrote:

    Merci Posecafé, peux tu traduire s’il te plaît, je ne sais pas encore lire le vietnamien

    Désolé, mon vietnamien est de niveau maternel 🙁

    Merci pour votre participation dans la gestion du forum.:friends:

    en réponse à : FEU, je vous l’avais dit et vous le confirme #59871

    Encore une autre piste :

    Pho: International Food Vietnam’s Gift to the World
    Commentary, Vu-Duc Vuong,
    Nha Magazine, Nov 05, 2005
    It’s now possible to find pho, the essence of Vietnamese cooking and the symbol of its food, on every habitable continent. From the tiny stalls in Ha Noi, the cradle of pho, to the shopping malls in America, to the Left Bank in Paris, one can now inhale the fragrant and distinctive flavor of pho. And it is no longer true that only Vietnamese eat pho, or that pho is breakfast food since it has now gained near universal acceptance, at any time of day or night.

    Half a century ago, Nguyen Tuan, the famed writer and a gourmet, penned these words:

    “Morning, noon, afternoon, evening, late night, anytime is a good time for a bowl of pho. During the day, having an additional bowl of pho is like brewing a second pot of tea when the company is enjoyable; almost nobody would turn down an invitation to a pho shop. And the beauty of it is that pho makes it possible for a poor man to treat his friends without breaking the bank.”—Nguyen Tuan, Canh Sac va Huong Vi Dat Nuoc (Scenery and Flavor of My Country)

    What is this pho? Where did it come from? How to prepare it? And perhaps best of all in this age of jet travel, where to find the best pho?

    Over the three months bridging 2004 and 2005, I had the unusual experience of sampling pho on three continents, talking with people who make and those who enjoy it, and looking into the origin of this signature dish from Viet Nam.

    Pho: A New Vietnamese Specialty
    Unlike the banh day and banh chung (rice cakes made from ground and whole grain, respectively), popular during the Teát season (Lunar New Year), which dates back to the legendary origin of the Viet people, some 4,000 years ago, pho came into being only at the start of the last century.

    It is perhaps appropriate, as we approach the centennial of pho, to trace back briefly where it came from. Two schools of thoughts have emerged, both with influence from outside Viet Nam: China or France. Both theories, incidentally, are based on the pronunciation of the word pho.

    Nguyen Tung, an anthropologist based in Paris who has researched Vietnamese food in all three regions, agreed with Georges Dumoutier that pho did not exist in 1907.(1)

    Tung went on to suggest that pho derived from the Cantonese pronunciation of “fun” (noodle), and hence the source of pho probably came from the Chinese refugees flowing into Viet Nam in the late 19th Century and bringing with them a number of dishes which were later adopted by the Vietnamese: hu tieu, hoanh thanh, lap xuong, xa xíu, xì dau, pha lau, lau, ta pín lu, etc.(2)

    R.W. Apple, Jr., a veteran New York Times journalist who covered Viet Nam during the war, and now occupies the enviable position of resident gourmet, advanced the theory that em>pho came from the French beef-based comfort food, pot au feu, brought to Viet Nam in the late 19th Century by the French colonial forces. (3)

    To test this second theory, and no doubt to the chagrin of my dietician, I sampled a pot au feu at Tante Alice in Paris on the last day of 2004. It’s a huge dish, made with four types of meat and four types of vegetables, cooked in a broth for a long time. The dish I had contained ox tail, beef tongue, beef rib, and an end of a femur with plenty of marrow inside; along with cabbage, potato, carrot, leeks, and turnip. The portion would feed three people. I couldn’t finish it at lunch and did not eat for the rest of the day.

    As of now, I’m still debating which theory comes closer. Each source lacks one of the key components of pho: Chinese noodle soup does not emphasize the quality of the broth while the pot au feu, with good broth, comes with vegetables rather than noodles. Can it be that the Vietnamese, once again, borrow something from each to create something new?

    le lien ici

    en réponse à : FEU, je vous l’avais dit et vous le confirme #59868

    Le doute persiste toujours :

    « Pho soup recalls my childhood’s flavor »

    The speeches published below are extracted from the press conference « Pho – Vietnam’s Heritage », organized in Hanoi on November 29th 2002 at the offices of the Delegation of the European Commission:

    Its birth certificate is packed full of question marks; where does Pho come from? When was this soup, together with nem (spring rolls), symbol of Vietnamese gastronomy, brought into the world? Nguyen Dinh Rao, a decidedly determined seventy-year-old man and president of Unesco’s Gastronomy Club in Hanoi expresses his opinion on this subject; more than an opinion, he insists he knows Pho’s true origins. He says that the birth place of Pho is in Nam Dinh city, which is situated in the southern Red River delta. Its birth’s date? Beginning of 20th century he claims confidently « when a big industrial zone for textile was established there ».

    Rao continues: « Nam Dinh’s population included, in those days, new city dwellers, workers, salaried employees, officials, as well as French and Vietnamese soldiers. All of them required a dish which was less « rustic » than the traditional soups of the delta’s farmers, like chao (rice soup) or bun (fresh noodles made of rice) ».

    This mixed population turned to its culinary roots to « invent » Pho. A novelty which was simmered in the pot of traditions. « It perpetuates the traditional flavor » – Rao explains « Thus, the bouillon, made of bone and prawn, rich in amino-acid and sweetly perfumed, is inherited directly from old coastal roots of our civilization. Regarding popular fresh and soft rice noodles, called banh pho, cooked in vapor, they are definitely from Vietnam. Finally, to satisfy a modernized demand and to meet the taste of European people, they add beef among other ingredients, only once per year, in occasion of village’s festival. It replaces aquatic products, like crab or shellfish. » Rao concludes: « Pho combines a cultural interference and local ingredients, the traditional flavor blending with European taste. The whole blend creates a universal soup ».

    Poet Vu Quan Phuong shows himself more pliant in his views: « They may be right when saying pho comes from Nam Dinh; I often see the signboard « Nam Dinh recipe » in front of pho shops. However, the famous writer Tu Xuong, who was very devoted to Nam Dinh, fails to mention anything about Pho in his writings. Pho sustains certainly the influence of different countries, but its Vietnamese soul still remains. That’s why, I believe, the most important thing is that Pho makes up half of Vietnamese national pride; the second half is the popular war. »

    More important than different questions related to the origin and the culinary crossings of Pho, which prevailed throughout its birth, is the acknowledgement of Pho as an element of Vietnam’s heritage that nourishes the national pride. « We understand the Vietnamese culture is highly discerning to other foreign cultures » said Dang Huu Hung, deputy editor in chief of Sciences and Fatherland magazine, « Thus, there are interferences with French and Chinese cultures. But we also know how to « Vietnamese » a Pho soup. Today, Pho becomes a Vietnamese soup, which makes us proud, that is more important than the origin of Pho ».

    Furthermore, Pho’s taste and the ingredients to make it have varied and developed with time. At the beginning, Pho is cooked with hard-boiled beef cut into nice slices, then also with rare beef poached in the bouillon (pho bo tai), with chicken (pho ga) and even with pork (pho lon) during hard times in the war. Some people don’t hesitate to evoke the « secrets » of making Pho soup. An old Pho shop regular cites 3 secrets: the first one is the cleanliness, the bowl in which pho soup will be served should not have any smell, the second, is the way to prepare the meat, and the third, lies in the bouillon, its ingredients and the right moment to integrate them in the water.

    Regarding the bouillon, Mr. Huu Bang, Director of Military Theatre also shares his opinion. He recalls that, when he was a child, a bowl of pho, without bouillon, cost one cent (xu), while the one with bouillon was 3 cents. « The bouillon should be simmered from the day before, in order to extract all of vitamins from the bone and the meat should be boiled together with the bone, both of them being plunged in cold water at the start of cooking. « .

    Thus, is it right that a « standard » for Pho to be defined, giving exact details on quantity of herbs and condiments, the way to prepare the bouillon and perhaps, eventually leading a label guaranteeing the quality of Pho ? Poet Vu Quan Phuong adds the following: « We have to protect Pho on the one hand and give it a free development on the other. Pho is the soul of Vietnam and when I enjoy a bowl of pho, I recall firstly, the flavors of my childhood ».

    Synthesis of journalist Franck Renaud

    en réponse à : qi gong vietnammien #58786

    @chantalngoc 45719 wrote:

    bonjour à toutes et tous
    je pratique le qi gong et le taî chi depuis quelques années et j’ai entendu dire qu’il existe un qi gong vietnammien, y aurait il quelqu’un qui pourrait me donner des renseignements?
    merci d’avance pour vos réponses
    Chantalngoc

    Bonjour
    A Nouméa certains pratiquent le VÕ DƯỠNG SINH. J’ai fait des recherches sur le web et le texte le plus complet que j’ai trouvé est copié – collé ci après :

    VÕ DƯỠNG SINH (THỂ DỤC DƯỠNG SINH) giúp cho người già có dịp làm quen với những thao tác nhẹ nhàng, dễ dàng, hít thở theo nguyên tắn căn bản, tìm về nguyên vị, hòa nhịp cùng thiên nhiên để tìm lại những phong độ tuổi thanh xuân, giúp ngăn ngừa những chứng bệnh hiểm nghèo mà dù ngaỳ nay khoa học cũng khó có thể giải quyết được: Bệnh Trầm Cảm, bệnh Cao Áp Huyết, Cholesterol, đau lưng cấp tính, sơ cứng động mạch tim..v..v..

    Khi tập Võ Dưỡng Sinh, người tập nên chú trọng vào hơi thở, tập trung tư tưởng, vận khí di chuyển máu huyết lưu thông trong cơ thể, đem máu lên não bộ; vì tuổi càng gìa thì tim sẽ yếu đi, nên đem máu nuôi óc càng ít đi. Vì thiếu máu, thiếu Oxygen nên tạo cho mắt mờ, trí nhớ trở nên lú lẫn; và khi máu không cung cấp đủ cho não bộ, chính là lúc căn bệnh Tai Biến Mạch Máu Não phát tác.

    Tập Võ Dưỡng Sinh giúp cho Hoành Cách Mô mở rộng, các phế nang đã từ lâu bị bỏ quên, nay làm việc lại, giúp cho người tập hít thở đuợc nhiều dưỡng khí hơn (Có thể gấp đôi những lúc bình thường)

    Võ Dưỡng Sinh chính là môn KHÍ CÔNG bậc một của các võ phái lớn trên thế giới. Khi tập Võ Dưỡng Sinh cũng là lúc người học viên học cách tập trung Ý -Lực để chuyển Khí, khai thông các huyệt đạo, giúp tăng cường sinh lực, bồi bổ trí não để có thể sống vui, sống khỏe, sống trường thọ.

    Tập Võ Dưỡng Sinh là cách hay nhất trong việc cân bằng Âm – Dương; ăn ngon – ngủ yên.

    Tập Võ Dưỡng Sinh để phòng bệnh, chứ không phải để chữa bệnh ! Cũng như việc đi khám bác sĩ về tổng quát hằng năm để bác sĩ dể khám phá ra những căn bệnh khi vừa mới phát tác, hoặc để biết những bộ phận nào yếu để có thời gian chuẩn bị phòng chữa, chứ để đến lúc bệnh phát tác thì đã quá muộn ! Chữa chỉ là cách đắp vá chiếc thuyền rò rỉ mà thôi.

    Muốn tập VÕ DƯỠNG SINH đạt kết qủa cao, điều tiên quyết là trở về với bản thể của mình, tìm về TÂM gốc mà mình vốn đã đánh mất trong cuộc sống dâu bể. Có ai trong chúng ta hiểu được câu Kinh Thánh :

    “ Hãy trở nên như trẻ thơ để được vào nước Thiên Đàng.” Hay :
    “ Nhân tri sơ, tính bản thiện.” Bể khổ trần gian đã theo năm tháng tuổi đời để bôi bẩn cái Tâm Gốc, cái Tâm Thánh Thiện, cái Tâm Trong Trắng mà ngày đầu tiên chúng ta sinh ra trong thế giới này.

    Thế giới khoa học ngày nay rất lấy làm ngạc nhiên khi thấy trên đảo Okinawa của Nhật con số người gìa trên 100 tuổi khá nhiều ? Những người gìa trên 70 đến 80 tuổi vẫn làm việc rất khỏe. Sau khi làm cuộc điều tra, người ta nhận thấy rất hiếm người gìa ngồi ở nhà, hầu như họ làm việc ngoài đồng áng, ăn uống những trái cây tươi, được trồng tỉa theo thiên nhiên, và tổ chức thành những hội cao niên, tập luyện Võ Dưỡng Sinh, giúp đỡ lẫn nhau cho đến ngày nhắm mắt, chứ không chịu ngồi trong nhà chỉ để coi Tivi. Chính sự làm việc ngoài đồng áng và luyện tập dưỡng sinh thường ngày đã ảnh hưởng đến tuổi tác và sự sống trường thọ của người dân bản xứ.

    Người già có thể ví như những chiếc thuyền đã sang Thu : Nó đã qúa tải sau mấy chục năm lăn lộn trong cuộc dâu bể; nó đau chỗ này, nó nhức chỗ kia… Hết rò rỉ đằng đầu, thì lại đến khúc giữa, khúc đuôi. Đắp chỗ naỳ, nó chảy chỗ khác ! Nếu chỉ có uống thuốc, thì thuốc chỉ là những chỗ chắp vá như vừa nói. VÕ DƯỠNG SINH là cách tìm về nguyên gốc, bồi bổ sức khỏe ngay trong nội tạng.

    VÕ DƯỠNG SINH là cách thanh lọc những máu dơ hằng ngày để thay bằng máu huyết thật tốt đi nuôi lục phủ ngũ tạng, và một khi nội tạng có khỏe mạnh thì mới hấp thụ được những thứ thuốc cần thiết cho cơ thể, khi các cơ phận trong cơ thể đã qúa yếu đuối thì có khác chi chiếc xe đã qúa cũ, dù có đổ xăng super (loại tốt nhất) cũng không giúp ích gì !

    Le lien ici

    en réponse à : [Modernité et tradition] les riches vietnamiens… #58442

    @Bao Nhân 45344 wrote:

    Sinon, ce serait comme on compare Trịng Quang Sơn avec Bob Dylan.:wink2:

    BN

    Trịnh Công Sơn est surnommé le Bob Dylan vietnamien, ceci dit en passant :wink2:

    en réponse à : Ong Tao, le génie des cuisines 2008 #57896

    @DédéHeo 44650 wrote:

    Aujourd’hui, le 23 du 12eme mois lunaire, c’est le jour de Ong Thao, Le génie des cuisines va monter au ciel faire son rapport alors sur votre famille.

    Merci de le rappeler,
    Cela explique pourquoi cela sentait l’encens dans la maison et que Madame a disposé des bols de chè sur les autels.

    en réponse à : [Freddy Dung] Me revoilou #57878

    salut KKN
    Tu peux toujours relire cette discussion :
    [10 000 printemps] livre à lire par ceux qui aiment le passé du viet nam

    @+

15 sujets de 31 à 45 (sur un total de 460)