Aller au contenu

cuongseo1

Toutes mes réponses sur les forums

13 sujets de 1 à 13 (sur un total de 13)
  • Auteur
    Messages
  • Vova 5 tuổi đi dạo phố với mẹ, bỗng thấy giữa đường có 2 con chó, 1 trên 1 dưới.
    Vova lấy làm lạ hỏi:

    – Mẹ ơi, 2 con chó nó đang làm gì vậy hở mẹ?

    – Ờ………..ờm…………nó đang cõng nhau đó con….

    – Thế nó cõng nhau đi đâu vậy, mà con kia đâu có què đâu sao mà phải cõng?

    – À………. thì con trên bị bệnh nên con kia cõng nó đi chữa bệnh đó con.

    Vova reo lên:

    – À , con biết rồi…. con đó nó bị bệnh kinh phong phải không? Hèn chi nó cứ giựt
    tới giựt lui hoài… kinh quá………

    en réponse à : La phobie … des animaux #158836

    Ba phạm nhân đứng trước một cai ngục mắt lác. Cai ngục trợn mắt nhìn phạm nhân A, hằm hằm hỏi: “Mày tên gì?”

    Phạm nhân B vội nói:

    – Dạ, tôi tên Ali.

    Cai ngục nhìn sang phạm nhân B hét lên tức giận:

    – Tao không hỏi mày, thích ăn đạn à.

    Phạm nhân C sợ quá tè ra quần kêu nhanh:

    – Nhưng, tôi có nói gì đâu.

    en réponse à : Bonjour voici ma presentation #158835

    TỰ NHIÊN

    Tự nhiên con mắt liếc qua
    Tự nhiên mình thấy người ta liếc mình
    Tự nhiên tim đập thình thình
    Tự nhiên con mắt của mình tím đen : )

    ………….

    -Alo!Nam ở nhà không Em?
    -Không ạ
    -Nhắn giùm có anh Tuấn tìm nha
    -Dạ
    -Mà E là gì của Nam thế, giọng dễ thương quá, iu rồi đấy nhá
    -Dạ,E là má của nó
    ???

    …………

    Hai vợ chồng cãi nhau:
    -Ôg là cái đồ biết ăn mà ko biết nấu
    -Bà tưởg bà ngon lắm hả ,tui còn đỡ hơn bà,cái đồ bit nấu mà ko dám…ăn

    ……………..

    -Có chú nai vàng ngơ ngác
    -Đứng ngẩn ngơ trên xác lá mùa thu.
    -Cáo già đi ngag wa nói :
    – Dạ con lạy cụ giả vờ vừa thôi! : D

    …………..

    Bắc thang lên hỏi ông trời
    Thằng Luyện cướp của giết người, xử sao?
    Trời gầm: Sao lại hỏi tao?
    Nó chưa 18 , làm sao tử hình????? : )

    …………….

    _Alo vinafone xin nge ạ!
    _E cho a hỏi vina phủ sóng trong cả nước fải k?
    Vâng, có vấn đề j ko ạ?
    _ Sao đt a thả zô nước k liên lạc đc zậy?

    …………….

    Sau hội diễn văn nghệ của trường, Tí hỏi Tèo :
    – Cậu thấy chất giọng của tớ hợp với dòng nhạc nào nhất ?
    Tèo : Nhạc không lời !
    Tí ???

    …………….

    Khách tới chơi, cả nhà đi vắng, chỉ có cậu bé 5 tuổi ở nhà. Ông khách kiếm câu chuyện làm quà:
    – Người mà bố cháu gọi là mẹ thì cháu gọi bằng gì?
    – Dạ, bà ạ.
    – Thế còn người mà bố cháu gọi bằng bà thì cháu gọi bằng gì?
    – Là mẹ ạ. : )

    -Khách…???!!

    ……………….

    Ở Việt Nam :
    – Công Lý chỉ là 1 diễn viên hài.
    – Dân chủ chỉ là 1 rạp chiếu phim.
    – Tự Do chỉ là 1 ngõ nhỏ.
    – Vì Dân chỉ là 1 gói bột giặt.

    Chỉ cần treo tấm biển thông báo có « tiên nữ tắm khỏa thân », mọi việc khác ngay.
    Nhà của Hai Hội ở trên một quốc lộ ngoại thành, thuộc một vùng nông thôn yên tĩnh. Nhưng theo thời gian trôi giao thông đã dần dần lên đến một mức độ báo động. Giao thông quá đông đúc và quá nhanh, mặc dù đã có chế độ phân chia giờ cho phép mỗi loại xe chỉ lưu hành vào một giờ nhất định, nhưng gà nhà Hai Hội nuôi luôn bị cán chết năm đến sau con mỗi ngày.

    Vì vậy một ngày kia Hai Hội gọi văn phòng Điều tiết giao thông thành phố:

    – Các ông phải làm cái gì đó đi chứ, những người lái xe luôn đi quá nhanh và sắp giết tất cả gà của tôi rồi đấy.

    Ngày hôm sau Trưởng Phòng điều tiết giao thông cho nhân viên đi dựng lên một tấm biển đề: ĐI CHẬM LẠI, KHU VỰC NHIỀU GIA CẦM.

    Ba ngày sau, Hai Hội gọi điện cho ông Trưởng phòng, giọng bức xúc:

    – Tấm biển “điểm băng ngang trường” đó có vẻ làm họ đi nhanh hơn.

    Một lần nữa, ông Trưởng phòng lại cho nhân viên đi và dựng một tấm biển mới: ĐI CHẬM LẠI, TRẺ EM ĐANG CHƠI ĐÙA.

    Thế nhưng tấm biển mới đó vẫn làm người ta đi nhanh như thường, Hai Hội bực mình bèn gọi lại cho ông Trưởng phòng:

    – Những tấm biển của ông không có tác dụng. Tôi dựng lên tấm biển của tôi có được không?

    Trưởng Phòng điều tiết giao thông nhất trí:

    – Việc đó được, nếu có sáng kiến hay thì anh hãy dựng lên tấm biển của riêng anh.

    Ba tuần sau không thấy Hai Hội gọi điện phàn nàn gì, ông Trưởng phòng quyết định gọi cho Hai Hội:

    – Vấn đề với những tài xế kia ra sao rồi? Anh có dựng lên tấm biển của anh không?

    – Tôi đã dựng rồi, không có con gà nào bị xe cán chết kể từ hôm dựng tấm biển đó. Cánh lái xe đi chậm hẳn.

    Ông Trưởng phòng kia lấy làm tò mò, tự hỏi:

    – Tấm biển gì ở đó mà những người lái xe đi chậm lại?

    Hôm sau ông lái tới nhà Hai Hội, gần tới nơi ông thấy tấm biển kẻ chữ to, màu đỏ rực: YÊU CẦU ĐI NHANH, KHU VỰC TẮM KHỎA THÂN NỮ.

    Ông Trưởng phòng lái xe chầm chậm rồi theo quán tính, bất chợt ông dáo dác nhìn quanh…

    en réponse à : Les percussions de Phù Đổng #158802

    Nhớ lần đầu tiên cô giáo lên bản, đón cô là một anh chàng có đôi mắt chim đại bàng.
    Nhớ lần đầu tiên cô giáo lên miền sơn cước ấy dạy học. Đón cô là một anh chàng miền núi có đôi mắt sáng như mắt chim đại bàng. Sau khi hướng dẫn cô nơi ăn ở, chỉ cho cô lớp học. Anh mời cô về nhà mình ăn cơm. Đến chiều, cô bảo anh để cô tự đi về một mình thì anh nói:
    – Đâu có được, tao phải dẫn mày đi hết cái vườn này.
    Biết rằng vườn của người dân nơi đây phải rộng bằng một xã dưới xuôi, cô giáo ái ngại:
    – Đâu cần phải thế!
    – Cần mà, nếu để mày đi một mình, lỡ mày… hái trộm hoa quả trong vườn nhà tao thì sao?
    – ?!!
    Chuyện ấy sau này vẫn được cô nhắc lại để trêu anh khi hai người đã… yêu nhau. Và anh vẫn phải đỏ mặt phân bua mãi, rằng khi trước có mấy người lên đây buôn muối, lúc đi về vặt rất nhiều trái cây trong vườn.
    Vừa rồi, cô về quê ăn tết. Anh cũng tiễn cô đi gần hết khu vườn ấy. Sau khi đã “vẫy tay vẫy tay chào nhau”, thấy anh vẫn đứng nhìn theo mình, cô cười:
    – Anh sợ em hái trộm trái cây à?
    – Không mà. Em về mấy ngày, anh nhớ lắm, nên anh phải đứng đây nhìn. Đến khi nào em bằng con chó thì anh mới về!
    Giời ạ! Dù đã ở đây gần một năm, nhưng cô vẫn chưa quen cách ví von của anh khi muốn nói “thấy em đã đi một đoạn xa”, như thế này!
    *
    * *
    Khoe “hàng”
    Một anh chàng Ngố đi tắm biển cùng bạn. Để ý thấy bạn mình đi đến đâu là các cô gái nhìn theo đến đó. Họ chỉ chỉ trỏ trỏ ra vẻ rất hâm mộ. Anh chàng lấy làm thắc mắc bèn tò mò hỏi:
    – Cậu làm thế nào để được các cô gái trên bãi biển để ý vậy?
    – Có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà. Cậu để ý chuyện ấy làm gì? Vả lại cậu cũng có người yêu rồi mà.
    – Chậc! Ít nhất cũng phải biết thế mạnh thu hút các em là gì chứ. Hay cậu “giấu nghề” đấy?
    – Thôi được rồi, nhưng cấm nói cho ai biết nhé! Tớ…
    Anh bạn thì thầm vào tai chàng Ngố, anh chàng gật đầu như bổ củi, mắt sáng bừng như bầu trời trưa mùa hè sau cơn mưa vậy.
    Hôm sau, dưới bãi tắm, các cô gái nhìn theo anh chàng rồi thì thầm bàn tán còn nhiều hơn so với cậu bạn ngày hôm qua.
    Anh chàng đi lại nghênh ngang ra vẻ ta đây lắm, vừa đi vừa nghĩ: “Có thế chứ. Ở đời, tán gái giỏi hay không chẳng qua cũng chỉ là dùng mấy cái mẹo vặt”.
    Bất chợt gặp cậu bạn xuống tắm, Ngố xoay tròn một vòng như người mẫu nam trên sàn:
    – Các em nhìn theo tớ cứ gọi là mắt chữ A miệng chữ O vì kinh ngạc!
    – Kinh với chả ngạc! Chán cậu quá!
    – Sao vậy?
    – Tớ bảo cậu nhét củ khoai vào trong quần tắm đúng không?
    – Ừ, thì sao?
    – Nhưng nhét đàng trước kia, ai đời cậu lại nhét đàng sau thế này thì… người ta không kinh ngạc mới lạ!

    en réponse à : Cô giáo đi nhặt phế liệu nuôi chồng ung thư #158801

    Đọc cái này, đảm bảo cười ‘té ghế’ luôn các bác ạ. Hay cực!
    Bồ nhí gọi cho giám đốc hẹn gặp.
    Giám đốc: Alo
    Bồ nhí: Em nhớ anh quá!
    Giám đốc: Biết rồi
    Bồ nhí: Anh hôm nay sao vậy? Anh còn nhớ em không?
    Giám đốc: Nguyễn Văn Còn
    Bồ nhí: Bà xã anh đang ở nhà hả?
    Giám đốc: Đúng rồi
    Bồ nhí: Hôm nay mình gặp nhau nha?
    Giám đốc: Lê Văn Bận
    Bồ nhí: Vậy khi nào gặp?
    Giám đốc: Trần Văn Mai
    Bồ nhí: Sáng hay chiều hả anh yêu?
    Giám đốc: Hoàng Văn Chiều
    Bồ nhí: Mấy giờ anh yêu?
    Giám đốc: Đinh Văn Bảy
    Bồ nhí: Vẫn ở khách sạn cũ hả?
    Giám đốc: Nguyễn Y Vân (vẫn y nguyên)
    Bồ nhí: Cho em tiền như mọi lần nha?
    Giám đốc: Vũ Như Cẩn (vẫn như củ)
    Bồ nhí: À quên cho em thêm tiền mua cái áo đầm mới nha?
    Giám đốc: Hồ Văn Được
    Bồ nhí: Anh hứa nha !!!
    Giám đốc: Ngô Văn Hứa
    Bồ nhí: OK! Ngày mai, buổi chiều, 7 giờ, ở khách sạn cũ, em sẽ chiều anh hết mình, hôn anh chụt chụt.
    Giám đốc cúp máy cái rụp, nói rõ to cho sư tử nhà nghe: « Bực mình, có cái danh sách khen thưởng từng đó người mà không nhớ ».

    en réponse à : Cô giáo đi nhặt phế liệu nuôi chồng ung thư #158800

    Cá và nước yêu nhau say đắm, ngờ đâu…
    Duyên tình cá nước
    Cá nói: Anh không bao giờ thấy được nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước…
    Nước nói: Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi…
    Cá nói: Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh!
    Nước nói: Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình…
    Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!
    ***
    Tình hàng xómHai người láng giềng nói chuyện với nhau:
    – Rất tiếc là mấy con gà nhà tôi đã mổ sạch số hạt hoa vừa gieo bên vườn nhà bác.
    Người kia đáp:
    – Chuyện vặt ấy mà. Con chó nhà tôi đã cắn chết mấy con gà của nhà ông.
    – Không sao. Vợ tôi đã chẹt chết con chó nhà bác bằng ôtô.
    – Tôi biết rồi, vì chính tôi đã chọc thủng lốp xe của bà nhà.
    – Thế à! Tiện đây tôi hỏi, nhà bác mua bảo hiểm hỏa hoạn chưa?
    ***
    Vùng đất hoang sơ
    Một nhà thám hiểm vừa phát hiện ra một vùng đất mới, trên đường thăm dò, ông gặp một cậu bé bản địa. Nhà thám hiểm đưa cho cậu ta xem chiếc máy chữ và một hộp diêm. Nhìn thấy mấy thứ đó, cậu bé tỏ ra rất ngạc nhiên.
    “Đây đúng là một vùng đất hoang sơ nhất trên thế giới, không còn nghi ngờ gì nữa!” – Nhà thiếm hiểm nghĩ thầm.
    Đến lúc này thì cậu bé lên tiếng: “Thưa ngài, mặc dù cháu chẳng hiểu ngài định làm gì với mấy thứ đó, nhưng cháu muốn biết cháu đi được chưa ạ. Cháu cần phải vào cửa hàng Internet để chat ngay bây giờ!”
    ***
    Làm sao mở khóa
    Ông chồng đi nhậu xỉn về, mở cửa mãi không được nên bấm chuông. Bà vợ nhìn qua cửa sổ quát:
    – Chìa khoá đâu mà ông không tự mở cửa?!
    – Chìa khoá đây, nhưng bà phải đưa ổ khoá thì tôi mới mở được chứ!

    en réponse à : Les percussions de Phù Đổng #158798

    Vì giám đốc bệnh viện quy định hết sức ngặt nghèo: Tất cả vì bệnh nhân thân yêu!
    Tại một bệnh viện mới cổ phần hóa nên nội thất rất đẹp, trang thiết bị bóng lộn, đội ngũ y bác sỹ hết sức niềm nở, đặc biệt các nữ bác sỹ thì khỏi phải bàn, họ vừa xinh vừa mềm mại, y thuật cao. Giám đốc bệnh viện đề ra nội quy hết sức ngặt nghèo cho nhân viên ở đây trên tinh thần: “Tất cả vì bệnh nhân thân yêu!”…
    Một thanh niên con nhà giàu được chiều chuộng từ bé, nhập viện trong tình trạng viêm họng nặng. Các bác sỹ ở đây khám và kết luận rằng anh ta sẽ phải tiêm bằng kháng sinh liều cao thì mới khỏi được. Tuy nhiên vốn bản tính công tử, anh ta nhất quyết không chịu cho tiêm vì sợ đau.
    Trước sự việc ấy, ban giám đốc quyết định cử xuống một nữ bác sỹ vô cùng xinh đẹp, dáng người tròn lẳn, mê ly. Tất cả là mọi thứ trên người cô đều hoàn hảo, nói ngoa một chút là cô đẹp đến mức ai gặp cô đều có thể bị viêm họng nặng do phải há miệng, tròn mắt vì kinh ngạc quá lâu. Nhưng hơn tất cả những điều đó là cô vô cùng khéo léo với bệnh nhân, tài dỗ dành, an ủi, động viên của cô đối với họ đạt mức thượng thừa.
    Đứng trước một ca bệnh như vậy, nữ bác sỹ của chúng ta đã giở rất nhiều cách nhưng vẫn chưa có hiệu quả. Gã trai kia nhất định không đồng ý tiêm. Gã nói:
    – Vì bác sỹ quá xinh đẹp nên tôi rất thích, tuy nhiên tôi cũng chỉ đồng ý với bệnh viện bằng việc uống vài viên con nhộng.
    Nữ bác sỹ xinh đẹp suy nghĩ một hồi rồi quyết định đuổi hết những người còn lại trong phòng ra ngoài. Khóa trái cửa phòng, cô tiến lại phía “con bệnh khó chữa” và âu yếm thỏ thẻ:
    – Nếu anh đồng ý tiêm, em hứa sẽ cho anh nhìn… nội y của em!
    Gã thanh niên quá sốc trước lời đề nghị hấp dẫn ấy, gã gật đầu đồng ý như bổ củi.
    Sau khi tiêm kháng sinh liều cao cho gã, nữ bác sỹ mở cửa đi ra ngoài và không quên dặn lại:
    – Một lát nữa anh sẽ được nhìn nội y của em như đã hứa.
    Gã trai hết sức sung sướng, mắt đờ đẫn gật đầu đồng ý.
    Chưa đầy hai phút sau, khi kháng sinh còn chưa kịp ngấm đã thấy nữ bác sỹ xinh đẹp quay lại phòng cùng với một anh chàng to cao, đầy râu quai nón, mặt mũi dữ tợn trong bộ quần áo blu trắng. Cô nói với gã thanh niên:
    – Như đã hứa với anh, xin giới thiệu đây là anh Đô y tá khoa nội tức… nội y của em, mời anh nhìn thỏa thích!
    Dứt lời, bác sỹ đã thấy gã trai kia lịm đi, không hiểu là vì ngấm thuốc hay vì sốc

    en réponse à : La phobie … des animaux #158797

    Đố bạn biết, lần đầu tiên Chí Phèo gặp “em Nở” thì chàng ta sẽ cưa cẩm thế nào?
    Chí Phèo:
    – Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước!
    Thị Nở:
    – Ô, thật thế hả anh (mắt chớp chớp, đá lông nheo).
    Chí Phèo:
    – Uh, Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm.
    Thị Nở:
    – Lại chém gió rồi, cho tí muối đê anh giai ơi!
    Chí Phèo (tỉnh bơ):
    – Em ơi, ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt…
    Thị Nở (suớng):
    – Thật thế hả anh?
    Chí Phèo:
    – Cả người em toát lên một vẻ quý tộc của Châu Âu, em mang làn da nâu của Châu Á…
    Thị Nở:
    – Trước đây da em đen lắm, ra đường chỉ toàn bịt mặt thôi, từ ngày em thử dùng POND da em trắng hẳn ra.
    Chí Phèo:
    – Thị Nở ơi, mình đính hôn nhé!
    Thị Nở (cảm thấy thật hạnh phúc):
    – OK con gà đen…
    Thế rồi… Nở chủ quan quên không xài POND chỉ có hai ngày sau thế là da Nở trở về nguyên thuỷ, Chí Phéo ấy lại gởi cho Nở nhắn tin: « …Thị Nở ơi cho anh xin lại cái nhẫn… ».
    Nở tâm sự:
    – Mình buồn lắm, chắc mình lại phải thử dùng NIPPON thôi… nghe nói: “Sơn NIPPON sơn đâu cũng trắng ». Lần này thì mình khỏi sợ da mình đen lại nữa rùi!

    en réponse à : Bonne Année 2014 ! #158796

    Anh chàng nọ lấy phải cô vợ tính thật thà như đếm. Máy tính còn có lúc đếm sai chứ cô thì “có sao nói vậy” không biết nói tránh, nói ẩn là gì. Đã vậy lại còn hậu đậu nữa mới chết chứ!

    Một hôm mấy anh em đã hẹn sẽ đến chơi, buổi sáng chồng cô dặn:

    – Nhà hết thức ăn rồi, chỉ còn một con cá khô, tiền không còn một xu. Mai mình cứ thế này nhé: Khách đến tôi bảo mình đi nướng thịt, sau đó mình xuống bếp nướng cá rồi chạy lên bảo con mèo nó tha hết thịt rồi chỉ còn cá khô thôi. Chắc khách cũng vui lòng dùng tạm cá khô nướng vậy.

    Buổi trưa, khách vừa đến anh chồng đã lớn tiếng bảo vợ đi nướng thịt làm cơm còn mình thì pha trà tiếp nước.

    Một lúc sau cô vợ hớt hải chạy lên:

    – Mình ơi, con mèo tha mất…

    – Tha mất thịt nướng rồi à? Không sao, vần còn món cá khô.

    – Kh..ô..ng! Nó tha… con cá khô rồi!

    – Trời!!!

    Lần khác, gom góp tiền mãi mới mua được một mảnh vai hoa, anh chồng bảo vợ may quần mặc, nhưng dặn là chỉ khi nào có khách mới được mặc quần hoa còn thường ngày thì quần vải thô cũng được.

    Mãi mà không thấy có khách đến chơi để mặc quần hoa cô vợ sốt ruột lắm. May quá, hôm ấy có anh bạn Biên tập viên mục Cười ghé qua nhà, cô vợ hồi hộp vào trong buồng định mặc quần nhưng sợ chồng nên ngập ngừng mãi. Cuối cùng chị ta ngó đầu ra ngoài gọi:

    – Mình ơi, tôi mặc quần nhé!

    Anh chồng ngượng quá vội nói chữa:

    – Ừ, mặc quần cho con đi.

    – Không! Là mặc cho tôi ấy chứ!

    Khách mở sổ ghi vội câu chuyện!

    en réponse à : Noubliez pas 14.1.14 #158795

    Một anh nông dân đến Phòng Dân số – Kế hoạch hóa gia đình của huyện hỏi bác sĩ cách tránh thai tốt nhất không gây tác dụng phụ. Bác sĩ liền đưa cho anh ta mấy chiếc condom (bao cao su). Một thời gian sau, anh nọ đến và đòi kiện vị bác sĩ vì bán cho anh ta… “thuốc” giả nên vợ anh ta vẫn sinh con. Bác sĩ ngạc nhiên:

    – Làm gì có chuyện đó, thế anh dùng như thế nào?

    – “Thuốc” bác sĩ cho khó uống quá nhưng tôi cũng cố và uống liền 3 cái, vậy mà…

    Bác sĩ bật cười:

    – Đó đâu có phải là thuốc để uống, cái đó dùng như thế này cơ mà – Vừa nói bác sĩ vừa bóc một chiếc và lồng vào ngón tay – Nhớ làm đúng cách, đảm bảo sẽ không có nhóc nữa.

    Một thời gian sau, anh nọ lại đến và lại đòi kiện vị bác sĩ vì vẫn là thuốc giả. Bác sĩ hỏi anh ta có dùng đúng như hướng dẫn không, anh ta đáp:

    – Tôi làm đúng như lời bác sĩ nói, đeo vào ngón tay…

    Cực chẳng đã, bác sĩ kéo anh ta vào phòng trong và cho chiếc bao cao su vào đúng vị trí như người ta vẫn thường dùng. Anh nông dân vui vẻ ra về, chắc mẩm lần này thì yên tâm rồi, không phải lo sẽ sản xuất thêm nhóc nữa.

    Ấy vậy mà một thời gian sau, người ta lại thấy anh kia đến, lần này thì không kiện cáo gì cả, mà hầm hầm nổi giận đòi “tẩn” cho vị bác sĩ kia một trận vì “quá tam ba bận” lừa anh ta. Rất nhiều người can ngăn, mãi sau anh ta cũng nguôi giận và để cho vị bác sĩ hỏi anh ta đã dùng như thế nào. Anh chàng trả lời:

    – Thì tôi làm đúng như lời bác sĩ bảo, cho vào đúng “cái ấy”, chỉ có điều là thấy thừa một cái núm nên tôi đã cắt đi.

    Bác sĩ và mọi người chán hẳn!

    en réponse à : Bonne Année 2014 ! #158794

    Một anh nhà giàu hỏi người nghèo:

    – Tôi giàu anh có nịnh tôi không?

    Người nghèo:

    – Ông giàu mắc mớ gì đến tôi mà tôi phải nịnh ông?

    Nhà giàu:

    – Nếu tôi cho anh nửa gia tài, anh có nịnh tôi không?

    Người nghèo:

    – Lúc đó tôi giàu bằng ông rồi việc gì tôi phải nịnh ông.

    Nhà giàu:

    Sẽ có … nhiều cái !
    Một bà mẹ dẫn cô con gái nhỏ đi xem triển lãm nghệ thuật. Trong phòng gồm có tất cả các tác phẩm về điêu khắc, hội hoạ, nhiếp ảnh… Khi đi ngang qua một bức tượng khoả thân nam, vì tò mò cô gái kéo bà mẹ dừng lại và chỉ vào cái của quí của bức tượng mà hỏi:

    – Mẹ ơi! cái này là cái gì hả mẹ?

    – Đó là một bộ phận trong cơ thể đàn ông thôi con ạ, à mình đi đi con!

    – Không! con muốn xem thêm một chút nữa.

    – Thôi đi đi con, con ngoan đi lớn lên thế nào con cũng có được một cái.

    – Còn nếu như con không ngoan thì sao hả mẹ?

    – À, nếu như con không ngoan thì con sẽ có … nhiều cái !

13 sujets de 1 à 13 (sur un total de 13)