Voici un exemple d’
un texte “Nôm » [j'aurais dit "(écrit) en nôm"] daté de 1282, c'est-à-dire un texte, quand on le lit, est compris par les paysans viet vivant en 1282.
Ti
C’est déjà la version
transcrite phonétiquement en quôc ngu. Je n’ai pas pu trouver la version en idéogramme
Ngặc ngư kia hỡi! mày có hay ?
Biển Đông rộng rãi là nơi này
Phú Lương đây thuộc về thánh vực
Lạc lối đâu mà lại đến đây.
Há chẳng nhớ rằng nước Việt xưa
Dân quen chài lưới chẳng tay vừa
Đời Hùng vẽ mình vua từng dạy
Xuống nước giao long cũng phải chừa
Thánh thần nối dõi bản triều nay
Dấy từ Hải Ấp ngôi trời thay.
Võ công lừng lẫy bốn phương tịnh
Biển lặng sông trong mới có rày
Hùm thiêng xa dấu dân cày cấy
Nhân vật đều yên đâu ở đấy
Ta vâng đế mạng bảo cho mày
Hãy vào biển Đông mà vùng vẫy.
Notons que ce texte a été
écrit par un letté, il ne parle pas le vietnamien exactement de la même manière qu’un homme du peuple. Ce qui est étonnant est qu’on ne voit aucune différence avec les textes viet d'aujourd'hui