:kimouss:
___________________________
[media]http://www.youtube.com/watch?v=ZRwY6OlE3Tw[/media] ___________
Sơn Nữ Ca
Từ và Nhạc: Trần Hoàn, Tinh Hoa Huế ấn hành 1951
Một đêm trong rừng vắng
Ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh thấp thoáng bóng cô sơn nữ miệng cười xinh xinh.
Một đêm trong rừng núi
Có anh lữ khách nhìn trời xa xa ngắm trăng say đắm một mình bâng khuâng.
Một đêm trong rừng vắng
Có cô sơn nữ miệng cười khúc khích ngắm anh lữ khách rồi lòng bâng khuâng.
Một đêm trong rừng núi
Có anh lữ khách nhìn trời xa xa biết đâu sơn nữ nhìn mình đăm đăm.
Sơn nữ ơi!
Đời ta như cánh chim chiều phiêu bạc thời gian vun vút trời mây.
Sơn nữ ơi!
Đừng làm thắc mắc cho lòng khô cạn từ nay nước mắt đầy vơi.
Sơn nữ ơi!
Thời gian lôi cuốn bao lần bên rừng đầy hương bát ngát trời thu
Sơn nữ ơi!
Đành lòng sống với bên rừng thơ mộng cùng hoa với lá ngàn hương.
Hãy nhìn trăng lên, rồi lu mờ dần.
Hãy nhìn mây bay, thiết tha về ngàn chờ đợi tay người sơn nữ.
Khi nhìn chim bay, bay đi tìm đàn
Khi nhìn gió cuốn lá thu rời cành cuộn bay lên người sơn nữ.
Sơn nữ ơi!
Làm chi cho đớn đau lòng trong một thời gian rồi thương rồi nhớ
Sơn nữ ơi!
Hoàng hôn xuống dần ... đợi chờ ai đây ???
_________________________________
Chanson de la montagnarde
Trần Hoàn a écrit la musique et les paroles de cette chanson en 1951
Thanh Thúy, l’interprète sur cette vidéo, porte le même nom que la célèbre chanteuse des années 60.
Une nuit en la forêt déserte,
Le clair de lune, chaotique sur les rapides,
Joue à cache-cache avec le joli sourire d’une montagnarde.
Une nuit en la forêt des cimes,
Un aventurier regarde les cieux lointains, contemple éperdument la lune
en se sentant confusément seul.
Une nuit en la forêt déserte,
Une montagnarde ravie en son sourire, regarde l’aventurier
et se sent troublée.
Une nuit en la forêt des cimes,
Un aventurier regarde les cieux lointains,
sans se douter qu‘une montagnarde le regarde intensément.
Ô montagnarde !
Ma vie est un vol d’oiseau errant le soir au gré du temps et des nuages.
Ô montagnarde !
Ne tourmente pas mon cœur, par trop de larmes asséché.
Ô montagnarde !
Combien de fois le temps nous a saisis dans les senteurs automnales,
auprès de la forêt.
Ô montagnarde !
Nous aurions dû vivre ensemble, près de la forêt,
dans la romance des frondaisons fleuries de mille parfums.
Je regarderai la lune se lever et doucement s’éteindre.
Je contemplerai le vol des nuages,
impatient de revenir vers la forêt pour retrouver tes bras.
Quand je regarde l’oiseau voler, je le vois voler pour retrouver sa bande.
Quand je contemple le vent souffler,
je le vois souffler les feuilles d’automne, vers toi, la montagnarde.
Ô montagnarde !
Pourquoi se faire souffrir un seul instant,
pour tant souffrir après de souvenir ?
Ô montagnarde !
Voilà que tombe le crépuscule … Qui es-tu donc en train d’attendre ?
Une traduction, par
Thanh Bạch 061117 1936
___________________________