Page 12 sur 17 PremièrePremière ... 21011121314 ... DernièreDernière
Affichage des résultats 111 à 120 sur 165

Discussion: Ho Chi Minh

  1. #111
    Jeune Viêt Avatar de Risk
    Date d'inscription
    avril 2010
    Messages
    209

    Par défaut

    Citation Envoyé par Phúc_44 Voir le message
    Si vous voulez être crédible, commencez par ouvrir un bouquin. Certains se sont sans doute montrés très tolérant à votre égard mais je n'ai pas leur patience. Vous ne connaissez rien des sujets que vous abordez.
    Wikipédia n'a jamais été et ne sera jamais rien de plus qu'un amalgame d'articles créés par des internautes lambdas. Si vous saviez le nombre d'âneries que j'y trouve dans les articles qui concernent mon domaine professionnel (le domaine médical). La proportion de bêtises doit donc être la même pour les autres disciplines. Ce qui est sûr, c'est que lorsqu'on y connait rien, comme vous, c'est difficile d'y déceler les erreurs.

    Amusez-vous bien dans votre monde imaginaire.
    Monde imaginaire? Je parlerais plutot du votre! Je vais vous donner d'autres site sur votre ami Thion. Des sites faits par des spécialistes!

    Regardez bien ce site:

    Serge Thion: le ngationniste habite au CNRS - par Didier Daeninckx - Amnistia news

    Je vous copie l'article de ce site:

    Le négationniste habite au CNRS
    Serge Thion, la taupe antisémite


    par Didier Daeninckx

    Jeudi 13 avril 2000


    Le 17 juin 1999, le syndicat Force Ouvrière des chercheurs du Centre National de la Recherche Scientifique (CNRS) demande aux électeurs de ne pas voter pour la liste qu'il présente à la commission paritaire! On vient de s'apercevoir qu'un des candidats, Serge Thion, est un des plus actifs militants négationnistes français. Si la démarche du syndicat est louable, on peut s'étonner du retard mis à prendre conscience de l'activité principale de Serge Thion depuis vingt ans et cela au coeur même de la recherche: la propagande négationniste, la réhabilitation de l'antisémitisme.

    Né en 1942, Serge Thion est d'abord connu pour ses travaux de sociologie et d'analyse politique sur l'Afrique (Le pouvoir pâle ou le racisme sud-africain, Le Seuil 1969) le sud-est asiatique (Des courtisans aux partisans, Gallimard 1971).

    Dès qu'éclate l'affaire Faurisson, avec la parution d'un article dans Le Monde en décembre 1979, il fait partie de cette frange de l'ultra-gauche déjantée qui, autour de La Vieille Taupe, décide de soutenir le professeur de littérature lyonnais. Dans les mois qui suivent, il publie un livre "Vérité historique, vérité politique" et se porte en justice aux côtés de Faurisson en mettant en avant sa qualité de chercheur au CNRS. Dans la foulée, les éditions Edern Hallier lui offrent une tribune, "Khmers Rouges", un ouvrage dans lequel il nie, au temps présent cette fois, le génocide commis par les troupes de Pol Pot. Ergotant sur les chiffres, malmenant la démographie, il conclut concernant le génocide:

    "Le mythe est lancé, rien sans doute ne l'arrêtera. on en connaît d'autres exemples qui ont aussi la vie dure. Si les mots ont un sens, il n'y a certainement pas eu de génocide au Cambodge".
    En 1980, il parvient à faire passer un article dans Les Temps Modernes (n°404), s'attirant cette pique de Jean-Paul Sartre:

    "Nous avons appris que Thion défendait les thèses du sinistre Faurisson qui nie, on le sait, la réalité de l'extermination et l'existence des chambres à gaz. Ceci nous amène évidemment à demander à nos lecteurs d'accueillir avec réserves les informations communiquées par Thion sur l'Indochine".
    C'est Serge Thion qui négocie avec Noam Chomsky, autre négateur du génocide khmer rouge, une préface du linguiste américain au "Mémoire en défense contre ceux qui m'accusent de falsifier l'histoire" de Robert Faurisson publié par la Vieille Taupe. Il se déplace aux États-Unis pour interwiever Chomsky, en compagnie de Pierre Guillaume. Le voyage à Boston, en juin 1981, de ceux qui se présentent encore comme d'intransigeants révolutionnaires sera financé par le patron du Figaro-Magazine, Louis Pauwels, qui accueille à cette époque tous les seconds couteaux de la Nouvelle Droite dans les colonnes de son hebdomadaire.

    En 1985, Serge Thion, de retour d'un autre voyage, en Éthiopie, travaille avec le néo-nazi pédophile Michel Caignet (voir l'enquête "Négation des camps et promotion de la pédophilie") à la mise au point de la traduction d'un classique du négationnisme, "Le Mythe d'Auschwitz" de Wilhelm Stäglich pour le compte de la Vieille Taupe. Il ne se passe plus un an sans que Thion ne relance les thèses des négateurs. Articles dans "Les Annales d'histoire révisionniste", création d'une revue, "Maintenant le communisme" où Serge Thion figure en compagnie d'un militant bordelais d'extrême-droite, Jean-Christophe Alexandridis, responsable d'une revue néo-nazie Le Tonnerre et de Perspectives euro-arabes qui soutient Saddam Hussein. Serge Thion publie ensuite la "Gazette du Golfe et des banlieues" au moment du conflit avec l'Irak. La guerre contre Saddam Hussein le verra créer un comité de soutien à un vieil ami de Normandie, Gilles Perrault, qui vient d'appeler les soldats français à la "désertion" et "au sabotage de la machine de guerre".

    Dès les débuts d'Internet, Serge Thion utilise le réseau mondial pour diffuser la propagande négationniste. Tout d'abord à l'aide d'un bulletin photocopié "Global Patelin", rédigé en piochant dans les sites américains. Cette lettre est directement liée au CNRS puisque l'adresse pour la correspondance est celle attribuée à Serge Thion: "[email protected]" (voir aussi l'article "L'internationale négationniste sur le Net").

    Aucune réaction de l'institution, alors qu'on ne compte déjà plus, à ce moment, le nombre de salariés sanctionnés par leur employeur pour avoir utilisé le matériel informatique de l'entreprise à des fins privées. En 1996, probablement encouragé par cette impunité, le chercheur passe à une phase supérieure: la fourniture de nombreux textes au site Aaargh, un cri de bande dessinée dont les initiales, là, signifient "Association des anciens amateurs de récits de guerre et d'holocauste". Le site est hébergé par le fondamentaliste marocain Ahmed Rami, de Radio Islam, et pour tenter d'échapper aux lois françaises, ils émettent depuis un serveur américain d'Atlanta (Georgie). Cette base de données véritablement nazie propose pêle-mêle "Les Protocoles des Sages de Sion", les archives Thion, celles de Faurisson, de Pierre Guillaume, de Roger Garaudy, les textes interdits de Céline, ainsi que de véritables appels au meurtre comme celui qui visait le secrétaire national du Mrap, Mouloud Aounit, traité de "marionnette juive" à laquelle on promettait le sort des moutons, à l'Aïd!

    Le 17 septembre 1998, les membres de la commission des droits de l'Homme et Questions Éthiques du laboratoire de Physique se réunissaient pour protester contre la diffusion, à l'adresse personnelle de 39 chercheurs de l'Académie des Sciences, de tracts figurant par la suite sur le site Aaargh de Serge Thion. Ils attiraient l'attention du Comité d'Éthique du Cnrs sur l'activisme négationniste de ce chercheur en sociologie et soulignaient l'utilisation des moyens de l'institution pour diffuser ses thèses.

    Dix-huit mois plus tard, le 27 février 2000, Serge Thion se félicitait en ces termes de voir le premier ministre, Lionel Jospin, agressé par des jets de pierres lors de son voyage au Moyen-Orient:

    "L'irrépressible besoin des socialistes de se mettre à plat ventre devant tout ce qui pourrait avoir l'air juif..." et parlait ainsi du premier ministre israélien Ehud Barak: "Il (Jospin) s'enflamme pour de si parfaites répliques de l'élite nazie".
    Cela fait donc vingt longues années que ceux qui ont en charge la recherche française tolèrent l'expression du racisme le plus violent, la publicité insistante des assassins de la mémoire, qu'ils acceptent, par leur silence, que les moyens mis à disposition par la République soient détournés de leur usage, que les titres de "chercheur au Cnrs" servent à impressionner les juges lors des procès, les lecteurs qui font confiance à ce sigle quand ils le voient au bas d'un article, d'une pétition.

    Les protections dont bénéficie Serge Thion n'ont que trop duré!

    L'assassin de la mémoire doit quitter le Cnrs.


    Je suis gentil j'ai payer pour que vous puissiez voir l'article en entier!

  2. # ADS
    Circuit publicitaire
    Date d'inscription
    Toujours
    Messages
    Plusieurs
     

  3. #112
    Jeune Viêt Avatar de Risk
    Date d'inscription
    avril 2010
    Messages
    209

    Par défaut

    Citation Envoyé par robin des bois Voir le message

    J'ai simplement une petite idée sur le parcours de ce monsieur et je ne le connais pas vraiment.
    Mais j'ai de lui au moins un bouquin très intéressant qui date de 1971 (écrit en collaboration avec J.CLaude POMONTI du Monde).

    "Des courtisans aux partisans, essai sur la crise cambodgienne"

    le contenu de ce livre introuvable est assez passionnant..
    Vous avez raison! Serge Thion est devenu négationniste a partir de 1978, donc votre livre ne doit pas comporter de problèmes.

  4. #113
    Habitué du Việt Nam Avatar de Laurent1974
    Date d'inscription
    novembre 2008
    Messages
    354

    Par défaut

    Citation Envoyé par vanvanvan Voir le message
    ... tout est foiré sur ce site bien sûr...

    Bonsoir Van!

    Juste une petite correction : ici, on doit dire "tout est foireux" et non pas "tout est foiré".
    Laurent, "embourbé" en Normandie...

  5. #114
    Amoureux du Viêt-Nam Avatar de vanvanvan
    Date d'inscription
    octobre 2009
    Messages
    744

    Par défaut

    Citation Envoyé par Laurent1974 Voir le message
    Bonsoir Van!

    Juste une petite correction : ici, on doit dire "tout est foireux" et non pas "tout est foiré".
    Lol merci, j'espère qu'il n'y pas pas d'arrière sens .
    .

  6. #115
    Habitué du Việt Nam Avatar de Laurent1974
    Date d'inscription
    novembre 2008
    Messages
    354

    Par défaut

    Citation Envoyé par vanvanvan Voir le message
    Lol merci, j'espère qu'il n'y pas pas d'arrière sens .
    .

    hahaha, non il n'y en a pas, mais là, il faut dire "sens caché" ou "arrière pensée" au lieu de "arrière sens"

    Laurent, "embourbé" en Normandie...

  7. #116
    Amoureux du Viêt-Nam Avatar de vanvanvan
    Date d'inscription
    octobre 2009
    Messages
    744

    Par défaut

    Citation Envoyé par Laurent1974 Voir le message
    hahaha, non il n'y en a pas, mais là, il faut dire "sens caché" ou "arrière pensée" au lieu de "arrière sens"

    J'enchaîne là ça y est . Je sais qu'il y a un problème là dedans mais des fois j'ai la flemme à chercher plus loin et puis j'aime bien inventer les mots des fois aussi, ça fait rigoler des gens .
    Merci Laurent .
    .

  8. #117
    Le Việt Nam est fier de toi Avatar de Buuhoa
    Date d'inscription
    août 2007
    Messages
    4 454

    Par défaut Lao Tseu

    Citation Envoyé par Dông Phong Voir le message
    Bonjour Phúc_44,
    Je suis bien d'accord avec vous, et avec le dicton français "Ce sont les tonneaux vides qui font le plus de bruit".
    Et il y a beaucoup de bruits disgracieux ici et ailleurs ! Bling bling !
    Il serait peut-être bon de diffuser plus largement les sages paroles Lao Tseu recueillies dans le Tao Te King (Dao De Jing) : "Celui qui parle ne sait pas, celui qui sait ne parle pas".
    Bien amicalement.
    Dông Phong
    Bonjour Dông Phong,

    Je viens de lire ton post et... il n'y a rien à jeter !

    Je ne connais pas bien Lao Tseu : si tu nous en parlais dans un autre topic ? Je suis sûre que tu aurais des lecteurs assidus et, parmi ceux-ci, moi la première !

    Bonne journée !
    "Il est plus urgent de vivre que de compter !" Françoise SAGAN
    On n'est riche que de ses amis.

  9. #118
    Le Việt Nam est fier de toi Avatar de DédéHeo
    Date d'inscription
    août 2006
    Localisation
    Halong Hanoi
    Messages
    7 827

    Par défaut

    hahaha il est très drôle ce Serge Thion : il devient un fou négationniste a partir de 1978. A une époque ou l'idéologie communiste devient fole aussi : les Chinois sont en guerre contre les Russes. Une coalition Chinois + Américain soutient les attaques des Khmers Rouge contre le Vietnam sensé supporter l'URSS. Peut-être que Thion n'y comprend plus rien alors il se met a raconter n'importe quoi ! A cette époque, il a 36 ans ce qui est jeune pour être fou.

    Notez qu'il utilise internet très tôt grâce au CNRS alors ne me faites pas croire qu'il ou ses amis ne sont pas foutus de contester les info de Wikipedia sur lui. il n'y a aucune trace de contestation sur cette page généralement pour les sujet sensible, on voit des notes "manque de références" ou des "controversé"

    Quant à l'historien américain et son résumé de la vie d'HCM qui s'arrête à la réforme agraire en 1956, c'est bizarre aussi.

    Personne ne semble s'intéresser à l'attitude des Français de métropole à la fin de la guerre :

    Ils évacuent la blessure de l'occupation : "Les collabos, c'est pas nous, c'est les Français d'Indochine."

    HCM présente poliment des revendications fondamentalement justes. On n'écoute pas, on se chamaille.

    Les Français en arrivent a rétablir la monarchie en allant chercher Bao Dai à Hong Kong. Et rétablir toutes les injustices sociales qui vont de pair. Rétablir la colonie.
    Remettre en service le mot "Annamites" qui avait été aboli. Pour le pays de la République et des Droit de l'Homme, c'est un exploit

    Bien sûr, c'est peut-être seulement l'idée de 60% des Français de France de l'époque... Mais quand même, ce n'est pas malin !
    Dernière modification par DédéHeo ; 18/05/2010 à 09h39.

  10. #119
    Le Việt Nam est fier de toi Avatar de DédéHeo
    Date d'inscription
    août 2006
    Localisation
    Halong Hanoi
    Messages
    7 827

    Par défaut

    Il y a aujourd'hui une série d'article sur l'anniversaire des 120 ans d'HCM.
    Avec la visite dde Raymond Aubrac (96 ans) et de sa fille
    VnExpress - 'Ng??i b?n Pháp c?a Vi?t Nam' k? chuy?n H? Chí Minh - 'Nguoi ban Phap cua Viet Nam' ke chuyen Ho Chi Minh


    Chủ tịch Hồ Chí Minh bế con gái đỡ đầu Elizabeth. Bên cạnh là bà Lucie Aubrac. Ảnh tư liệu.
    Le Président HCM portant Elizabeth à coté de la maman, Lucie Aubrac.


    Ông Raymond Aubrac (phải) nhận được tình cảm nồng nhiệt từ những người bạn Việt Nam. Trong ảnh, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng thân mật bắt tay và trò chuyện với ông bên lề Hội thảo quốc tế Di sản Hồ Chí Minh giữa tháng 5. Ảnh: Nguyễn Hưng.
    Raymond Aubrac rencontre le Président de l'Assemblée Nationale Nguyễn Phú Trọng

    Avis au traducteurs de bonne volontés !

    'Người bạn Pháp của Việt Nam' kể chuyện Hồ Chí Minh
    L'amis Français du Vietnam raconte à propo de HCM


    "Khi Người lưu lại gia đình tôi, nhiều người bạn hỏi phải chăng Hồ Chí Minh đến ở nhà tôi để giải trí? Không phải vậy, Người ở đó để tranh thủ thời gian tìm hiểu về đời sống người dân Pháp", ông Raymond Aubrac nhớ lại.


    Nhân dịp 120 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh, tháng 5/2010, ông Aubrac đã cùng con gái Elisabeth trở lại thăm Việt Nam. Đã 96 tuổi, nhưng hễ nhắc đến Chủ tịch Hồ Chí Minh, ông Raymond Aubrac lại trở nên phấn chấn lạ thường. "Tôi có cơ may được gặp Chủ tịch Hồ Chí Minh là nhờ vào cuộc kháng chiến chống phát xít Đức của nhân dân Pháp", ông chậm rãi mở đầu câu chuyện.

    Ông kể, giữa năm 1946, sau cuộc đàm phán với Pháp không có kết quả, nhận lời mời của Chính phủ Pháp, Hồ Chí Minh đã sang thăm Pháp với danh nghĩa Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Cũng thời gian này ở Pháp có Hội nghị Fontainebleau. Đoàn Việt Nam tham dự do Thủ tướng Phạm Văn Đồng làm trưởng đoàn. Chủ tịch Hồ Chí Minh lúc đó cũng ở Paris, nhưng không tham gia hội nghị. Sau khi hội nghị kết thúc, đoàn Việt Nam về nước, còn Người ở lại để cùng với Marius Moutet, Bộ trưởng Bộ Hải ngoại, đại diện Chính phủ Pháp ký bản Tạm ước với hy vọng cứu vãn hoà bình.

    Ngày 27/7/1946, Việt kiều ở Pháp tổ chức tiệc chiêu đãi tại Vườn Hồng Bagatelle ở Paris để chào mừng Chủ tịch. Ông Raymond Aubrac cũng có mặt trong buổi chiêu đãi. Trò chuyện trong buổi gặp gỡ đầu tiên, "người bạn Pháp" cảm nhận và chia sẻ sự gắn kết gần gũi về lý tưởng đấu tranh cách mạng với Hồ Chí Minh.

    "Đó là mối quan hệ giữa cuộc kháng chiến của lực lượng yêu nước Pháp và sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam", ông Raymond Aubrac kể lại. Ngay khi đó, ông đã nảy ý định mời Chủ tịch Hồ Chí Minh đến ở nhà riêng của mình ở Soisy-sous-Montmorency, ngoại ô Paris, dù Chính phủ Pháp dành cho Người một tầng trong ngôi nhà lớn ở gần Khải hoàn môn.

    Ông Aubrac kể, khi ông làm đại diện Chính phủ Pháp tại Marseille năm 1944-1945, ở đó có rất nhiều lính thợ Việt Nam được Chính phủ Pháp tuyển mộ sang Pháp từ năm 1939 để thay thế cho thanh niên Pháp nhập ngũ. Phát hiện tại các trại này anh em bị côn đồ đàn áp, ông đã giải tán Ban chỉ huy, thay bằng những người tốt và cho anh em tự bầu ra một Ban tư vấn bên cạnh Ban chỉ huy. Từ đó anh em biết ơn ông và năm nào đến dịp lễ Tết đều mời ông dự.

    "Có lẽ vì thế mà tôi được mời dự cuộc chiêu đãi ở Bagatelle và được giới thiệu với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Và ngày hôm đó đã đánh dấu một bước ngoặt trong cuộc đời tôi", ông Aubrac nói.

    6 tuần Chủ tịch Hồ Chí Minh ở nhà ông là khoảng thời gian đáng nhớ nhất với gia đình ông Aubrac. Lúc đó gia đình ông Aubrac có hai vợ chồng, hai con nhỏ, mẹ vợ và một người giúp việc.

    "Khi Người lưu lại gia đình tôi, nhiều người bạn Pháp hỏi phải chăng Hồ Chí Minh đến ở nhà tôi để giải trí. Không phải vậy, Người ở đó để tranh thủ thời gian tìm hiểu về đời sống của người dân Pháp, hoàn cảnh nước Pháp... Chủ tịch nói chuyện với mẹ tôi, qua đó so sánh với điều kiện sống của dân Việt Nam", ông Aubrac nhớ lại.

    Mỗi buổi sáng, người nhà ông Aubrac mang đến cho Bác sách báo tiếng Pháp, tiếng Anh, Đức, Nga… Bác thường đọc báo ngay trên thảm cỏ hàng giờ liền. Chính phủ Pháp dành cho Bác một tầng trong một ngôi nhà lớn ở gần Khải hoàn môn, nhưng Bác thường không vào Paris tiếp khách, mà mời về nhà ông Aubrac. Ở đây Bác tiếp và chiêu đãi nhiều nhân vật thuộc các khuynh hướng chính trị khác nhau, các nhà văn, nhà báo...

    Ông kể lại rằng, ngày 31/7/1946, nhân ngày sinh của ông, Bác đã tặng ông một bức tranh của họa sĩ Vũ Cao Đàm, một trí thức Việt kiều yêu nước. Bức tranh tả một bà mẹ mới sinh con, đang vươn cánh tay dài với những ngón tay mảnh dẻ vuốt đầu cháu bé. Ít lâu sau, vợ ông sinh người con gái thứ ba, Elizabeth, Người đã đến nhà hộ sinh thăm, tặng hoa và nhận là người đỡ đầu.

    "Đó là ngày 15/8/1946. Từ đó trở đi, cả trong thời gian chiến tranh, chúng tôi luôn nhận được một món quà hay một cử chỉ nào đó của Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi cho con gái tôi", ông Aubrac bồi hồi.

    9 năm sau kể từ năm 1946, ông Aubrac mới có cơ hội gặp lại Chủ tịch Hồ Chí Minh. Năm 1955 khi công tác tại Bắc Kinh, ông Aubrac vô tình đọc được trên tờ báo Bắc Kinh bằng tiếng Anh dòng chữ rất to “Chào đón Chủ tịch Hồ Chí Minh đến thăm nước CHND Trung Hoa". Ngay lập tức, ông gọi điện đến Đại sứ quán Việt Nam tại Trung Quốc nhờ gửi đến Chủ tịch Hồ Chí Minh lời chào của người bạn sau 9 năm chưa gặp lại. 15 phút sau, điện thoại đổ chuông, một người nói với ông “Chủ tịch Hồ Chí Minh mời ông 6 giờ sáng mai đến ăn sáng".

    Sáng hôm sau, lái xe đón ông đến gặp Bác Hồ. Vừa gặp, Chủ tịch Hồ Chí Minh ôm hôn ông và hỏi thăm tình hình gia đình, các con của ông Aubrac. Khi biết ông Aubrac đến Bắc Kinh để đàm phán về một hiệp định thương mại Pháp - Trung, Chủ tịch Hồ Chí Minh đề nghị ông giúp đỡ trong việc đàm phán hiệp định thương mại đầu tiên giữa Pháp và Việt Nam.

    "Hồ Chủ tịch nói nếu như tôi ở Hà Nội thì có thể giúp Việt Nam được việc này vì hai phái đoàn Pháp - Việt đều biết tôi. Tôi đã trả lời rất vui nếu được giúp nối lại cuộc đàm phán này. Ngay sau đó tôi sang Hà Nội", ông Aubrac kể.

    Ông Aubrac đã vượt quãng đường dài 5 ngày 4 đêm từ Bắc Kinh qua cửa khẩu Lạng Sơn bằng tàu hỏa đến Việt Nam lần đầu tiên. Đến Hà Nội, ông Aubrac đã gặp ông Phạm Văn Đồng và đại diện đoàn Pháp. Trong vòng 5 phút sau khi ông Aubrac đưa ra ý kiến trọng tài về cuộc đàm phán này, hai bên đã ký Hiệp định thương mại đầu tiên. Sau đó, ông lại bắt tàu hỏa từ Lạng Sơn về Bắc Kinh.

    "Thế là tôi đi mất 10 ngày, 8 đêm chỉ để làm việc 5 phút", ông nói vui khi nhớ lại.

    Năm 1967 cuộc chiến tranh chống Mỹ của Việt Nam đang ở giai đoạn khốc liệt. Dư luận thế giới bày tỏ sự lo lắng, trong số đó có Pugwash, Tổ chức chống chiến tranh hạt nhân gồm nhiều nhà khoa học nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực chế tạo bom nguyên tử. Hội nghị ở Paris năm đó có bàn về vấn đề Việt Nam và nhất trí cử hai nhà khoa học Pháp làm "sứ giả" giữa Washington và Hà Nội. Mục tiêu là tiến tới sự gặp gỡ giữa người đại diện có thẩm quyền của hai Chính phủ để bàn về việc ngừng leo thang chiến tranh.

    Khi đó, ông Aubrac đang làm việc cho Tổ chức Nông lương của Liên hợp quốc (FAO) ở Rome (Italy). Ông nhận được yêu cầu trở về Pháp và cùng giáo sư người Pháp Herbert Marcovich thực hiện nhiệm vụ này. Hai ông phải dừng chân tại Phnom Penh (Campuchia) để xin visa vào Hà Nội vì khi đó Việt Nam chưa có đại diện ngoại giao ở châu Âu.

    Sau khi tới Hà Nội, ông đã tới nhà sàn gặp Chủ tịch Hồ Chí Minh. Vừa gặp, Chủ tịch Hồ Chí Minh hỏi thăm bà Lucie Aubrac và các cháu, nhất là Elisabeth. Sau câu chuyện hàn huyên, ông Aubrac nói về cuộc họp của Pugwash ở Paris và nói ông có nhiệm vụ chuyển tới Chủ tịch một "bức thông điệp miệng" của Tổ chức này nhằm tìm một giải pháp cho vấn đề chiến tranh của Mỹ ở Việt Nam.

    Chủ tịch nói: "Không thể chấp nhận được, trừ khi Mỹ phải chấm dứt không điều kiện việc ném bom bắn phá Việt Nam". Trước khi về nhà sàn nghỉ, Bác Hồ chuyển cho ông một tấm lụa và nói: "Đây là quà tôi gửi cho Elisabeth" rồi ôm hôn ông thắm thiết.

    Sau đó, trong vai trò sứ giả ông Aubrac nhiều lần tiếp xúc với đại diện Mỹ và Việt Nam ở Paris. Tháng 8/1967, Nhà Trắng gửi cho Chính phủ Việt Nam Dân chủ cộng hòa công hàm bày tỏ sẵn sàng ngừng ném bom miền Bắc với điều kiện "việc làm này không bị lợi dụng và đưa đến những cuộc thảo luận có kết quả".

    Lần gặp năm 1967 là lần cuối cùng ông gặp Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tuy nhiên đó không phải lần cuối cùng ông đến Việt Nam. Đến nay ông đã sang Việt Nam 16 lần. Vào ngày 30/4/1975, ông cũng có mặt tại Hà Nội để chứng kiến thời khắc lịch sử giải phóng hoàn toàn miền Nam thống nhất đất nước.
    Gắn bó với Việt Nam từ năm 1946, khi gặp Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Paris, Raymond Aubrac là người đã giúp đỡ ký kết Bản thỏa thuận thương mại đầu tiên giữa Việt Nam và Pháp (năm 1955); trao đổi thông điệp giữa Hà Nội và Washington để xác định chấm dứt vô điều kiện việc Mỹ ném bom xuống Việt Nam (năm 1967); kêu gọi và góp phần làm chấm dứt ném bom xuống các đê sông Hồng (năm 1972).
    Dernière modification par DédéHeo ; 18/05/2010 à 10h18.

  11. #120
    Passionné du Việt Nam Avatar de abgech
    Date d'inscription
    novembre 2005
    Localisation
    Genève, Suisse
    Messages
    2 042

    Par défaut

    DédéHeo, j'aime bien ton post (#118) qui remet l'église au milieu du village (comme souvent d'ailleurs).

Page 12 sur 17 PremièrePremière ... 21011121314 ... DernièreDernière

Informations de la discussion

Utilisateur(s) sur cette discussion

Il y a actuellement 1 utilisateur(s) naviguant sur cette discussion. (0 utilisateur(s) et 1 invité(s))

Règles de messages

  • Vous ne pouvez pas créer de nouvelles discussions
  • Vous ne pouvez pas envoyer des réponses
  • Vous ne pouvez pas envoyer des pièces jointes
  • Vous ne pouvez pas modifier vos messages
  •  
À Propos

Forumvietnam.fr® - Forum vietnam® est le 1er Forum de discussion de référence sur le Vietnam pour les pays francophones. Nous avons pour objectif de proposer à toutes les personnes s'intéressant au Viêt-Nam, un espace de discussions, d'échanges et d'offrir une bonne source d'informations, d'avis, et d'expériences sur les sujets qui traversent la société vietnamienne.

Si vous souhaitez nous contacter, utilisez notre formulaire de contact


© 2024 - Copyright Forumvietnam.fr® - Tous droits réservés
Nous rejoindre