Nguồn - Source : http://i1.trekearth.com
_________________________________________________
___________________
Mưa hồng
nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
_________________________________________________
___________________
Rose était la pluie
auteur: Trịnh Công Sơn
Le ciel de soleil imprégné, a rosi les nuages
Qui t’inclinaient au chagrin, en s’effaçant trop vite,
Ne restait que l’averse, comme naguère, quand tu me rendais visite,
Lorsque des nues silencieuses, étaient montés les vents en orage.
Je restais là, assis, guettant la pluie de la haute région.
Hélas, ma tendresse résonnait déjà en tristesse.
Tandis qu’au loin, les feuillages mimaient encore leur jeunesse,
De la rivière déserte, enflaient en mon âme, les flots en légions.
Maintenant que tu as pleuré cet après-midi où il pleuvait sur les cimes,
Qu’en est-il resté désormais, après que le brouillard a perduré?
Tu étais rentrée en priant que, de pluie, ta robe fût mouillée.
Le chemin obscurci de flamboyants envolés, avait celé son entrée.
Les arbres en rangée, par leur verte frondaison, s’étaient enlacés.
Je m’étais assis, avec les nuages, par-dessus le front.
Mes bras, pour t’enserrer, en languissant de te revoir,
Sont devenus frêles et pâles, soir après soir.
Les années d’errance aussi, ont de mes talons, fini d’user le fond.
Je m’étais accroupi, pour quémander la pluie pleine,
En mes deux mains, de douleur et de peine,
Et m’étais allongé, pour écouter la voix berceuse
De cette vie éphémère, sans raison, si boudeuse.
Traduction de Thanh Bạch
11/05/2006
Cette traduction a été faite en mémoire de
[size=10pt]Nguyễn Ngọc Nhựt (1918 – 1952)
Patriote et résistant, fait prisonnier le 2/6/1949
à Cái Bèo (de la province de Sa Đéc),
soumis aux mauvais traitements, torturé
et mort le 16/5/1952 à l’asile de Biên Hòa.
[/size]
_________________________________________________
BBT (Mái Nhà TCS) nghỉ rằng anh đã hiểu sai câu : "Em đi về cầu mưa ướt áo", con gái VN thời đó chưa dám "cầu mưa ướt áo" cho chàng ngắm đâu, cầu đây là cái cầu, mà em thường ngày đi băng qua để về.
Xem bài viết "Diễm của những ngày xưa" của TCS
Nghe bài ... Mưa Hồng - Trịnh Công Sơn - Khánh Ly
_________________________________________________
…
Củng luôn tiện, tôi xin cám ơn BBT cho thêm hiểu biết là "cầu" đây đúng là
cây "cầu gió bay". Nếu mình dịch sai, thôi thì phải học thêm và đọc thêm
vế TCS rồi để tự cải tạo. Chỉ riêng nói cho nhau, thật ra thì "cầu mưa ướt áo"
... nếu để cho chàng ngắm thì rất "ô lê ô lê", không theo ý người Việt mình.
Phần tôi, lúc dịch, tôi chỉ nhớ như cô bạn mong nuớc mưa xuống cho sạch
áo, chằng hạng, đã trót lấm bụi đời ... nói bóng hay nói thật thì tùy ai nghĩ sau
củng được.
…
Tưởng nhớ đến anh Trịnh Công Sơn,
tôi thành thật xin lổi anh, nếu đã không theo đúng ý anh.